NGUYỄN THỊ CHIÊN (1930 – 2016)
Nguyễn Thị Chiên - Nữ Anh hùng đầu tiên của Quân đội Việt Nam, quê tại xã Tán Thuật, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình. Bà tham gia cách mạng từ năm 1946, vào Đảng năm 1948, nhập ngũ năm 1952.
Trong kháng chiến chống Pháp, từ năm 1946 đến năm 1952, đồng chí tham gia xây dựng cơ sở kháng chiến ở 5 thôn, xây dựng và chỉ huy Đội du kích xã Tán Thuật đánh địch chống càn, phá giao thông đường 39, phá tề, diệt và bắt nhiều địch. Đồng chí đã diệt, làm bị thương và bắt 15 địch. Tháng 4/1950, khi đưa cán bộ về hoạt động tại xã, đồng chí bị địch bắt, dụ dỗ, tra tấn suốt 3 tháng rưỡi vẫn kiên trung bất khuất. Tháng 10/1951, trong trận phục kích đánh địch trên đường 39, đồng chí bắn bị thương 1 tên địch, bắt sống 6 tên địch, thu 4 súng. Tháng 12/1951, khi địch lùng sục vào làng, đồng chí chỉ huy du kích bất ngờ xông ra bắt sống 4 địch có một tên Trung uý. Đồng chí được Nhà nước tặng thưởng Huân chương Quân công hạng Ba, Huân chương Chiến công hạng Nhất, 02 Huân chương Kháng chiến hạng Nhất. Năm 22 tuổi, Nguyễn Thị Chiên được phong Anh hùng tại Đại hội Anh hùng Chiến sĩ thi đua toàn quốc lần thứ nhất được tổ chức tại Việt Bắc (năm 1952). Bà là nữ du kích duy nhất được chọn đi báo cáo điển hình tại Đại hội này và được Chủ tịch Hồ Chí Minh tặng thưởng khẩu súng ngắn của Người. Sau kháng chiến chống Pháp, Nguyễn Thị Chiên công tác tại Tổng cục Chính trị, Quân khu Thủ đô, được phong quân hàm Trung tá năm 1984.